Cả gia đình gặp họa vì cháu gái vô ơn

Cặp vợ chồng Richard và Sylvia Flores có bốn con, nhận nuôi thêm hai cháu gái Monica Diaz và Laura Reta mất mẹ từ nhỏ. Monica và Laura là chị em cùng mẹ khác cha, gọi Sylvia là dì. Gia đình tám người sống trong ngôi nhà bốn phòng ngủ ở ngoại ô Pico Rivera luôn ngập tiếng cười.

Hè năm 2000, chị cả Esperanza Flores, 18 tuổi, được nghỉ học về nhà. Dường như không có gì bất thường vào đêm 20/7 cho đến khi một tiếng động lớn trên tường phòng ngủ đánh thức cô vào sáng sớm hôm sau. Tưởng có động đất, Esperanza chạy ra ngoài hành lang.

Cô nhìn thấy bố đang đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ, hai tay ôm cổ, người đầy vết đâm và máu khắp nơi. Ông Richard chỉ kịp nói “Bố bị đâm” rồi ngã xuống.

Phát hiện điện thoại trong phòng mình bị ngắt kết nối, Esperanza chạy sang nhà hàng xóm, đập cửa để đánh thức họ và gọi nhờ 911. Cuộc gọi 911 thứ hai đến từ bên trong nhà Flores. Monica, 16 tuổi, báo cảnh sát rằng gia đình bị tấn công.

Khi Esperanza quay trở lại phòng bố mẹ, cô nhìn thấy Monica bên cạnh bà Sylvia và nghĩ rằng em họ đang giúp đỡ mẹ. Cô dặn em ở lại bên mẹ, còn mình chuyển sang chăm sóc bố.

Laura xuất hiện ở ngưỡng cửa nhưng Esperanza bảo em họ đừng vào phòng. Sau đó, cô nghe thấy Laura hét gọi em gái út Sylvia Jr.

Khi nhà chức trách đến và rà soát ngôi nhà, họ tìm thấy nhiều dấu vết khủng khiếp.

Chiếc đèn pin dính máu nằm trên hành lang. Ảnh: Oxygen

Sylvia Jr., 13 tuổi, bị đâm chết trong phòng ngủ, có thể đã tỉnh dậy giữa cuộc tấn công vì cô bé được tìm thấy trên sàn nhà, bị di chuyển hoặc bị trượt khỏi giường. Hai anh em Richard Jr., 17 tuổi và Matthew, 10 tuổi, cũng bị sát hại trong phòng ngủ.

Ông Richard, 42 tuổi, có nhiều vết thương do tự vệ trên cơ thể, cho thấy ông đã chống trả khi bị tấn công trong phòng ngủ, hiện trường cũng có dấu vết xô xát. Bà Sylvia nằm cạnh chồng, bị 15 vết đâm nhưng sống sót kỳ diệu.

Cảnh sát tin rằng việc bà Sylvia và Esperanza được cứu sống là do Richard đã tỉnh dậy. Sylvia bị tấn công đầu tiên trong phòng ngủ chính. Richard tỉnh dậy, chiến đấu với kẻ cầm dao khiến cả hai va vào tường và đánh thức Esperanza.

Esperanza nhớ có người đã mở và đóng cửa phòng ngủ của cô vào đêm hôm đó. Cô tưởng đó là bố. Sau vụ việc, Esperanza tin rằng kẻ giết người định quay lại phòng ngủ của cô và Laura sau khi sát hại bố mẹ.

Cửa bếp không khóa, một chiếc ba lô được giấu gần đó cùng một chiếc khăn tắm. Điều tra viên cho rằng vụ việc không phải cuộc tấn công ngẫu nhiên mà đã được lên kế hoạch.

Vụ giết người tàn bạo đến mức cộng đồng Pico Rivera cho rằng đây có thể là tác phẩm của một kẻ sát nhân hàng loạt. Tuy nhiên, cảnh sát suy đoán một trong những cô gái sống sót có thể có liên quan.

Cảnh sát tìm thấy hai con dao ngay trên bàn trang điểm nơi Monica “ẩn náu”. Họ không tin câu chuyện của Monica rằng đang đi vệ sinh khi vụ giết người xảy ra. Cô nói không nhìn thấy gì, chỉ nghe tiếng bước chân và tiếng đóng cửa.

Chẳng bao lâu sau, Monica khai bạn trai tên Michael Naranjo, 17 tuổi, đã đưa dao cho cô. Tại đồn cảnh sát, Michael bị phát hiện có vết cắt trên cẳng tay, nhưng nói là bị dao cạo cắt phải.

Monica Diaz (trái) và Michael Naranjo. Ảnh: Oxygen

Monica và Michael gặp gỡ trong chương trình huấn luyện sĩ quan dự bị thiếu niên ở trường trung học. Vốn là học sinh xuất sắc, Monica trở nên khác thường sau khi yêu Michael.

Trong lần khám xét nhà Flores lần thứ hai, các điều tra viên phát hiện một hộp đựng những bức thư đáng lo ngại giữa cặp đôi tuổi teen, cho thấy dấu hiệu trở thành kẻ giết người.

Năm 8 tuổi, Monica và Laura chuyển đến sống ở nhà Flores. Bạn bè của gia đình cho biết dù chưa bao giờ được nhận nuôi chính thức, Monica và Laura nhận được sự giáo dục và tình yêu thương giống như những đứa trẻ khác.

Một số người quen cho biết Monica từng phàn nàn vì bị đối xử khác biệt, trêu chọc vì vóc dáng mập mạp và không có “năng khiếu thể thao”, trong khi các chị em đều xinh đẹp và tham gia nhiều giải đấu. Còn Michael mâu thuẫn với mẹ, công khai chửi bới trước mặt người khác. Tuy nhiên, những điều này không thể giải thích được nỗi ám ảnh về tội ác của họ.

Cuộc khám xét nhà của Michael cũng cho thấy rất nhiều bằng chứng, bao gồm một tủ sách hướng dẫn giết người, tra tấn, chiến đấu tay đôi, bẻ khóa… Cảnh sát cũng tìm thấy một cuốn sổ tay ghi danh sách các vụ giết người, bộ sưu tập dao nhiều chủng loại và một chiếc khăn tắm giống hệt chiếc khăn được tìm thấy giấu trong ba lô bên ngoài cửa bếp nhà Flores.

Ba ngày sau vụ án, kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy một chiếc đèn pin dính máu nằm ở hành lang nhà Flores có dấu vân tay của Michael trên những viên pin. Mỗi mảnh băng dính được tìm thấy tại hiện trường đều có dấu vân tay của Michael và Monica.

Dựa trên các bằng chứng, điều tra viên chắc chắn rằng cặp đôi đã phối hợp hành động. Monica đặt đồng hồ báo thức lúc 2h và mở cửa cho bạn trai vào nhà. Bộ đôi di chuyển khắp ngôi nhà một cách nhanh chóng và có tính toán. Họ có bốn con dao khác nhau, cán được quấn dây và băng vải để cầm chắc hơn.

Theo cảnh sát, sau khi gây án, Michael chạy trốn bằng xe đạp, về nhà bố mẹ cách đó 4 km.

Năm ngày sau án mạng, đôi tình nhân trẻ bị bắt. Khi cùng ngồi trên xe cảnh sát, đôi tình nhân trẻ không tỏ ra hối hận mà chỉ quan tâm đến bản thân. “Vậy đây là lần cuối chúng ta ở bên nhau à?”, Monica hỏi. “Không biết được. Anh yêu em, em yêu”, Michael trả lời.

Trong khi đó, bà Sylvia tỉnh lại tại bệnh viện sau khi được cứu sống. Bà kể nhìn thấy một người đàn ông vật lộn với chồng trong bóng tối, cố giơ chân đá khiến hắn bất ngờ, nhảy khỏi giường bỏ chạy.

Lúc này, Monica đột nhiên xuất hiện. Bà bảo cháu gái đi lấy khăn tắm để giúp ấn lên vết thương ở cổ mình. Sau đó, Sylvia cảm thấy hai tay Monica chạm vào cổ họng bà, ấn rất mạnh. “Tôi nắm lấy cánh tay Monica. Nó đang cố kết liễu tôi. Nhưng tôi không để nó làm vậy. Không, không phải hôm nay”, bà Sylvia kể.

Sylvia cho biết Monica không bị ngược đãi và họ không cấm đoán cặp đôi hẹn hò. Michael thường xuyên đến nhà Flores ăn tối, đi dã ngoại và dự tiệc sinh nhật. Bà cũng nói gia đình tự hào về thành tích học tập của Monica, vui vì cô thường giúp đỡ các em làm bài tập và không bao giờ ép cô chơi thể thao.

Các điều tra viên, gia đình và bạn bè đều bối rối không rõ tại sao Monica muốn xóa sổ gia đình mình. Khi được hỏi nguyên nhân, Monica nói: “Tôi thích họ. Tôi không có lý do gì để ghét họ cả. Tôi chỉ muốn giết ai đó”.

Michael cố nhận mọi trách nhiệm và thậm chí đứng ra làm chứng trong phiên tòa xét xử Monica để bào chữa cho cô vô tội, nhưng bồi thẩm đoàn không tin lời khai của anh ta.

Tháng 10/2003, Michael thú tội ngay trước phiên tòa xét xử. Anh ta bị tuyên năm án tù chung thân liên tiếp, đủ điều kiện tham gia phiên điều trần ân xá vào năm 2027.

Tại phiên tòa năm 2004, Monica khai rằng sợ ông Richard sẽ rời bỏ gia đình và đệ đơn ly hôn. Luật sư bào chữa cho Monica cho rằng cô là thiếu nữ cả tin, bị ảnh hưởng bởi Michael. Tuy nhiên, bên công tố nhận định cặp đôi cùng phạm tội giết người để trở nên nổi tiếng, đưa ra bằng chứng là những bức thư qua lại giữa hai người.

Năm 2009, Monica bị tuyên phạt bốn án tù chung thân liên tiếp, thời hạn tối thiểu để được xét ân xá là 25 năm.

Tuệ Anh (Theo Oxygen, LAtimes)

Nguồn bải viết : https://vnexpress.net/bi-kich-gia-dinh-vi-chau-gai-ac-ma-4809915.html